Nghiên cứu tìm thấy nhựa trong hải sản
Nghiên cứu mới cho thấy vi nhựa đã xâm nhập vào chuỗi thức ăn ở một mức độ lớn hơn so trước đây.
Hàng triệu tấn nhựa thải ra đại dương mỗi năm. Một số có thể nhìn thấy rất rõ trong xoáy rác Thái Bình Dương, còn được gọi là Great Pacific Garbage Patch, nằm giữa Bắc Mỹ và Nhật Bản.
Tuy nhiên, loại mảnh vụn phổ biến nhất là vi nhựa lại khó được nhìn thấy trong đại dương.
Vi nhựa là những mảnh nhựa nhỏ có chiều dài chưa đến 5 mm, có kích thước bằng một hạt vừng. Nhựa nano thì có kích thước nhỏ hơn 100 nanomet, cũng có trong môi trường biển.
Một nghiên cứu mới của các nhà khoa học tại Viện QUEX, là sự hợp tác nghiên cứu giữa Đại học Exeter ở Vương quốc Anh và Đại học Queensland ở Úc, đã phân tích hải sản từ một ngôi chợ ở Úc.
Các nhà khoa học đã tìm thấy vi nhựa trong các mẫu hải sản này.
Francisca Ribeiro, tác giả chính của nghiên cứu, cho biết, “Xét theo một khẩu phần ăn trung bình, một người ăn hải sản có thể tiếp xúc với khoảng 0,7 mg nhựa khi ăn một khẩu phần hàu hoặc mực và lên đến 30 mg nhựa khi ăn cá mòi. ”
Các tác giả gần đây đã công bố nghiên cứu của họ trên tạp chí Khoa học & Công nghệ Môi trường.
Phân tích các mẫu hải sản
Các nhà nghiên cứu đã mua 5 loại hải sản: 5 con cua xanh tự nhiên, 10 con hàu, 10 con tôm sú nuôi, 10 con mực tự nhiên và 10 con cá mòi.
Trước khi bóc tách, mỗi mẫu được cân và rửa sạch để loại bỏ cặn nhựa. Và họ chỉ xét nghiệm phần nào ăn được.
Các nhà nghiên cứu đã xác định sự có mặt của năm loại nhựa: polystyrene, polyethylene, polyvinyl chloride, polypropylene và poly (metyl methacrylate).
Những loại nhựa này thường xuất hiện trong bao bì, hàng dệt tổng hợp và rác hàng hải.
Nhựa được tìm thấy
Trong khi nhóm nghiên cứu tìm thấy nhựa trong tất cả các mẫu, Ribeiro nói: “Phát hiện của chúng tôi cho thấy rằng lượng nhựa có mặt rất khác nhau giữa các loài và khác nhau giữa các cá thể cùng loài”. Các tác giả giải thích:
"Mỗi loài hải sản được phân tích có các đặc điểm sinh học, sinh lý và giải phẫu khác nhau và sống trong các tầng khác nhau của môi trường biển, điều này ảnh hưởng đến sự hấp thu và tích tụ tiềm năng của vi nhựa."
Nghiên cứu cho thấy:
- 0,04 mg nhựa trên một gam mô ở mực
- 0,07 mg trong tôm
- 0,1 mg trong hàu
- 0,3 mg trong cua
- 2,9 mg trong cá mòi.
Tất cả các mẫu đều chứa polyvinyl clorua, trong khi nhựa được tìm thấy ở nồng độ cao nhất là polyetylen.
Ribeiro cho biết: “Từ các loài hải sản được thử nghiệm, cá mòi có hàm lượng nhựa cao nhất, đó là một kết quả đáng ngạc nhiên”. Một hạt gạo nặng khoảng 30 mg, gần bằng lượng nhựa được tìm thấy trong một con cá mòi.
Đồng tác giả Tamara Galloway, từ Đại học Exeter, cho biết “Chúng tôi không hiểu hết về những rủi ro đối với sức khỏe con người khi ăn phải nhựa, nhưng phương pháp mới này sẽ giúp chúng tôi tìm ra dễ dàng hơn”.
Khoảng 17% lượng protein mà con người tiêu thụ trên toàn thế giới là hải sản. Do đó, phát hiện cho thấy những người thường xuyên ăn hải sản cũng có thể thường xuyên ăn phải nhựa.
Các nhà khoa học trước đây đã tìm thấy vi nhựa và nhựa nano trong muối biển, bia, mật ong và nước đóng chai. Chúng cũng có thể lắng đọng trên thực phẩm dưới dạng các hạt bụi rất nhỏ.
Làm thế nào nhựa có mặt ở đó
Nghiên cứu mô tả cách các loài tiêu thụ thức ăn khác nhau như một lời giải thích khả dĩ về lượng nhựa khác nhau mà chúng chứa. Và cũng có thể đến từ nguồn khác.
Các nhà nghiên cứu cho biết nhựa có thể đi từ đường tiêu hóa của động vật đến các phần ăn được của chúng trong quá trình chế biến, ví dụ như làm sạch ruột không đúng cách. Nhựa cũng có thể tự dính vào hải sản thông qua “các hạt trong không khí, máy móc, thiết bị và hàng dệt, quá trình xử lý và quá trình vận chuyển cá”.
Về nồng độ nhựa cao trong cá mòi, các tác giả lưu ý rằng cá được mua trong túi làm bằng polyethylene mật độ thấp.
Trích dẫn nghiên cứu gần đây cho thấy việc mở một chiếc túi như vậy có thể dẫn đến sự bong tróc của vi nhựa, họ dự đoán những loại bao bì này có thể là một cơ chế gây ô nhiễm thêm và đáng kể cho hải sản.
Theo Medical News Today